BAY LÊN HAY Ở LẠI TRONG LỒNG?
Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua rất thích nuôi chim. Trong cung điện có hàng ngàn loài chim lạ & quý. Nhà vua lại thương nhất chú chim vàng anh có bộ lông óng ánh. Nhà vua đã cho làm một chiếc lồng bạc, chạm trổ công phu, có gắn không biết bao nhiêu châu ngọc trên đó chỉ để chim vàng anh ở. Nhưng chưa bao giờ nhà vua thấy chim vàng anh hót.
Chú chim vàng anh quý giá
Hôm nọ, nhà vua rất tức giận khi một tì nữ vô ý làm chim vàng anh bay đi khi cho ăn. Nhà vua lập tức ra lệnh chém đầu. Hoàng hậu vội can ngăn:
- Bệ hạ, mạng người chẳng lẽ chỉ đáng bằng mang chim sao? Bệ hạ hãy nghĩ thật sâu xem, chú chim vàng anh bé nhỏ ấy có hạnh phúc không khi sống một cuộc đời bị giam cầm?
- Ta đã làm cho chiếc lồng đẹp nhất, lộng lẫy nhất, đắt tiền nhất… Ta đã cho chim ăn hàng ngày bằng thức ăn hảo hạng nhất
- Thế bệ hạ có bao giờ nghe chim hót, những tiếng hót hạnh phúc nhất chưa? Thật, tất cả chẳng có ý nghĩa gì khi chú chim không có tự do, không được bay lượn trên bầu trời cao xa, không được là chính mình. Những việc bệ hạ làm không phải là tình thương mà là trói buộc và giam cầm. Bệ hạ chỉ thương bệ hạ, bệ hạ không thương chú chim. Trai tim người nào tràn đầy hạnh phúc, tình yêu, cuộc sống của người đó sẽ trở thành âm nhạc, điệu vũ … Nếu thương chú chim đó, bệ hạ phải biết phải hiểu điều gì làm nó hạnh phúc, chuyện gì làm nó an vui. Có những tình thương xin hãy giữ thật sâu trong lòng. Có những tình thương mình phải chịu nhiều hy sinh để người mình thương được hạnh phúc.
- Ta đã sai rồi sao?
- Bệ hạ… Tình thương chân chính không bao giờ tạo ra ngục tù và đày đọa. Khi trái tim bệ hạ đủ bao dung, vòng tay bệ hạ đủ rộng, cánh chim nào không muốn quay về náu nương?
- Hoàng hậu, ta cảm ơn nàng. Nhờ nàng mà ta hiểu được từ bấy lâu nay ta thương với một tình thương ích kỷ, ta chỉ muốn người ta thương, vật ta thương sống theo ý muốn của ta.
- Bệ hạ…
Hoàng hậu nghe nhà vua nói xong thì đôi mắt long lanh dòng lệ hạnh phúc
Trong hành trình dài thăm thẳm của kiếp người, có được một người bạn đồng hành biết lắng nghe, biết chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn cùng mình, đó là món quà vô giá.
Nhà vua liền hạ lệnh cho thả tất cả chim quý torng lồng son. Nhưng thật kỳ lạ, chỉ có vài chú chim tung cánh bay lên, phần lớn đều không chịu cất cánh.
Bầu trời ngoài kia rộng lớn quá. Xoải cánh bay tìm mồi vất vả và khắc nghiệt quá. Ở lại vẫn hơn. Nhờ vào vẻ ngoài xinh đẹp mà được ở lồng son, được ăn ngon, được ngắm nhìn, được khen ngợi … chẳng phải là điều hạnh phúc đó sao?
Trong cuộc đời, mỗi người có một cách cảm nhận về hạnh phúc, mỗi người có một lực chọn con đường để đi. Có người nhìn thấy trong hiểm nguy là cơ hội, trong bùn đen sâu thẳm ẩn tàng hạt giống hoa sen. Cũng có người chỉ cần được ăn no mặc ấm, sẵn sàng chấp nhận sống đời quẩn quanh trong “chiếc lồng” bé nhỏ. Và đôi khi chính chúng ta tự tạo ra những “chiếc lồng” rồi giam mình và giam người xung quanh lại. Chếc lồng định kiến, chiếc lồng tập tục, chiếc lồng thói quen, chiếc lồng sân hận… Để rồi đến một ngày đôi cánh đã hư hao, trái tim đã mục rữa…thấy bầu trời cũng không thể cất cánh bay lên.
- Đó bệ hạ thấy không, khi muốn giam cầm ai, sai xử ai, bệ hạ chỉ cần cho họ ăn ngon mặc đẹp, chức trọng quyền cao, họ sẽ sẵn sàng quỳ mãi. Thật, nếu không cất cánh bay làm sao chạm được mây trời, làm sao thấy được biển rộng bao la, làm sao hiểu được núi đồi hiểm trở?
- Những con chim không biết bay, không dám đương đầu với những cơn bão dữ là những con chim vô dụng. Bởi từ trong đống tro tàn, phượng hoàng lửa đã cất cánh bay lên …
Miến Dong ông Hiệp kính chúc quý khách hàng thật nhiều sức khỏe, AN KHANG THỊNH VƯỢNG.